TÌNH YÊU TRI ÂN CỦA THỌ SINH ĐÁP LẠI TÌNH YÊU CỨU ĐỘ CỦA THIÊN CHÚA (CHÚA NHẬT PHỤC
SINH NĂM A)
LỜI CHÚA: Gioan 20,1-9
Ngày đầu tuần, Maria Magdala đi ra
mồ từ sáng sớm khi trời còn tối và bà thấy tảng đá đã được
lăn ra khỏi mồ, bà liền chạy về tìm Simon-Phêrô và người môn đệ khác
được Đức Chúa GIÊSU yêu mến, bà nói với các ông rằng: ”Người ta đã lấy
xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta đã để Thầy ở đâu”.
Phêrô và môn đệ kia ra đi đến mồ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn
Phêrô, và đến mồ trước. Ông cúi mình xuống thấy những khăn liệm để đó,
nhưng ông không vào trong. Vậy Simon-Phêrô theo sau cũng tới nơi, ông vào trong mồ
và thấy những dây băng nhỏ để đó, và khăn liệm che đầu người trước đây, khăn này không
để lẫn với dây băng, nhưng cuộn lại để riêng một chỗ. Bấy giờ môn đệ kia mới vào dù
ông đã tới mồ trước. Ông thấy và ông tin, vì chưng các
ông còn chưa hiểu rằng, theo Kinh Thánh, thì Người phải
sống lại từ cõi chết.
SUY NIỆM
Câu đầu tiên nơi
chương 20 của Phúc Âm theo thánh Gioan - kể lại biến cố Phục Sinh - làm nổi bật khuôn
mặt và tâm tình của người phụ nữ mang tên Maria Magdala: ”Ngày đầu tuần, Maria
Magdala đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối và bà thấy tảng đá đã
được lăn ra khỏi mồ”.
Maria Magdala, trước tiên,
chính là Maria em gái ông Lagiarô, quê làng Bêtania, nên cũng còn có tên là Maria
Bêtania. Đã có một thời Maria đi hoang và làm gái điếm nên sống tại Magdala, một thị
trấn nằm trên bờ Biển Hồ Ghen-nê-xa-rét. Đây là lúc cô bị 7 quỷ ám mà Phúc Âm theo
thánh Luca nói tới (8,2). Sau này, khi được Đức Chúa GIÊSU giải thoát khỏi 7 quỷ,
Maria cùng với các phụ nữ nhân đức đi theo Đức Chúa GIÊSU, khi Ngài rảo qua các thành
phố, làng mạc, rao giảng và loan báo Tin Mừng Nước THIÊN CHÚA.
Maria Magdala
cũng chính là người phụ nữ tội lỗi đã vào nhà ông Pharisêu, tên là Simon, khi Đức
Chúa GIÊSU đang dùng bữa tại nhà ông. Thánh Luca viết: ”Chị đem theo một
bình bạch ngọc đựng dầu thơm. Chị đứng đàng sau, sát chân Người mà khóc,
lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân
Người và lấy dầu thơm mà đổ lên” (7,37-38).
Cử chỉ xức dầu thơm
cho Đức Chúa GIÊSU được Maria Magdala lập lại nơi bữa ăn tại nhà mình ở Bêtania, sáu
ngày trước Lễ Vượt Qua. Thánh Gioan viết: ”Maria lấy một cân dầu thơm cam
tùng nguyên chất và quý giá xức chân Đức Chúa GIÊSU, rồi lấy tóc mà
lau. Cả nhà sực mùi thơm”(12,3).
Rồi Maria Magdala có mặt trên
đồi Golgotha: Đứng gần Thánh Giá Đức Chúa GIÊSU, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu,
cùng với Maria Magdala (Gioan 19,25). Ngoài ra, Maria Magdala cũng có mặt nơi vườn
ông Giuse Arimathê, lúc mai táng Đức Chúa GIÊSU vào buổi chiều Thứ Sáu Tuần Thánh:
”Khi đã nhận thi hài, ông Giuse lấy tấm vải gai sạch mà liệm, và đặt
vào ngôi mộ mới, đã đục sẵn trong núi đá. Ông lăn tảng đá to lấp cửa
mồ, rồi ra về. Còn bà Maria Magdala và một bà Maria khác ở lại đó, ngồi
đối diện với mồ” (Mátthêô 27,61).
Sau cùng, ngày đầu tuần,
Maria Magdala đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối và bà thấy tảng đá đã được lăn
ra khỏi mồ.
Tất cả những trích dẫn trên đây nhằm nói lên tâm tình kính mến
tri ân của Maria Magdala đối với Đức Chúa GIÊSU KITÔ, Đấng đã cứu chuộc bà. Từ khi
được chính Đức Chúa GIÊSU giải thoát khỏi tội lỗi, bà Maria Magdala hoàn toàn chuyển
hướng, sống một cuộc đời mới. Nếu trước đây bà dùng tình yêu để phạm tội thì giờ đây
bà dâng tình yêu để kính mến Đức Chúa GIÊSU, Đấng là đối tượng cao cả duy nhất của
tình yêu. Với một con tim dồi dào tình yêu, luôn luôn khao khát tình yêu, Maria Magdala
thật bén nhậy trước Tình Yêu bao la, vô bờ vô bến của Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Và tình
yêu dạt dào của Maria Magdala đã được Đức Chúa GIÊSU thánh hóa và chấp nhận. Khi Maria
vào nhà ông Simon - người Pharisêu - mà ăn năn thống hối, Đức Chúa GIÊSU nói với ông
Simon: ”Tội lỗi của chị ấy rất nhiều, nhưng đã được tha, vì
chị ấy đã yêu mến nhiều”. Rồi Đức Chúa GIÊSU nói với Maria: ”Tội
của con đã được tha rồi. Đức Tin của con đã cứu con. Con
hãy đi bình an” (Luca 7,47-49).
Lòng yêu mến dạt
dào của Maria Magdala được đặc biệt diễn tả trong cuộc khổ nạn của Đức Chúa GIÊSU
KITÔ: ”Ngày đầu tuần, Maria Magdala đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối”.
Chị đến mồ với ý nguyện dùng dầu thơm tẩm liệm xác thánh Chúa, theo tục lệ người
Do Thái. Thế nhưng, tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ mà xác Thầy thì không có trong
mồ .. Và Đức Chúa GIÊSU KITÔ Phục Sinh đã đích thân thưởng công cho tình yêu trung
tín này. Sau khi hiện ra với Đức Mẹ Maria, Đức Chúa GIÊSU KITÔ Phục Sinh đã hiện ra
trước tiên với một phụ nữ đã từng nổi tiếng là kẻ tội lỗi. Cử chỉ tế nhị này nói lên
Tình yêu nhân hậu vô biên của Đức Chúa GIÊSU. Ngài quả thật là Đấng Cứu Độ con người
.. Vâng, chỉ duy nhất Đức Chúa GIÊSU Cứu Thế Từ Bi mới cư xử như vậy. Tình Yêu của
Đức Chúa GIÊSU thật khôn lường, khôn dò, khôn thấu, bất tận và vô biên ..
Đáp lại Tình Yêu vô biên của Đức Chúa GIÊSU, chúng ta có trước mắt một mẫu gương để
bắt chước. Đó là tình yêu của bà Maria Magdala. Tình yêu của Đức Chúa GIÊSU KITÔ là
tình yêu chiến thắng của Đấng Cứu Độ. Tình yêu của bà Maria Magdala là tình yêu thống
hối, tri ân của một thọ sinh được giải thoát khỏi tội lỗi.