NÚI ĐÁ VÀ THÀNH LŨY BẢO VỆ ĐỜI CON CHÍNH LÀ THIÊN CHÚA!
... Chị Bertha là nữ tu dòng Chúa GIÊSU Hài Đồng hiện phục vụ dân nghèo ở Selayang
bên nước Mã-Lai. Cuộc gặp gỡ với phong trào Đức Tin và Ánh Sáng chuyên chăm sóc người
khuyết tật đã khơi động tình liên đới mới giữa dân nghèo và biến đổi Chị. Xin nhường
lời cho Chị Bertha.
Tôi sống nơi một trại phong cùi ở Selayang. Tại khu vực
này người ta xây những căn nhà rẻ tiền thay thế cho khu ổ chuột. Cùng với các nhân
viên thiện nguyện chúng tôi quản nhiệm một vườn trẻ, một trường dành cho trẻ em kém
may mắn và một trung tâm huấn nghệ để dạy may, dạy làm bánh và hớt tóc. Tôi chưa bao
giờ nghe nói đến phong trào Đức Tin và Ánh Sáng cho đến một ngày tôi nhận được chương
trình của một dự án mang tựa đề ”Nối Vòng Tay, Chạm Đến Những Mảnh Đời”. Một trong
4 tổ chức tham gia dự án này là phong trào Đức Tin và Ánh Sáng. Mục đích của dự án
”Nối Vòng Tay, Chạm Đến Những Mảnh Đời” là liên kết chúng tôi lại với nhau để cùng
phục vụ một thân thể duy nhất, bằng cách chia sẻ các nguồn lợi, đào sâu mạng lưới
liên đới và hợp tác trong việc tìm kiếm các ngân quỹ để hỗ trợ cho thừa tác vụ của
chúng tôi. Chính nhờ dự án thành hình mà chúng tôi mở một cuộc lạc quyên để trợ giúp
tài chánh cho chuyến hành hương của phong trào Đức Tin và Ánh Sáng diễn ra tại Plentong
vào tháng 2 năm 2012.
Khi dự án ”Nối Vòng Tay, Chạm Đến Những Mảnh Đời” thật
sự bắt đầu, tôi nói với các phụ nữ nghèo làm chủ một tiệm bánh mì nhỏ được thành lập
tại Prima Selayang, khu vực nơi tôi đang sống, về ai là người đã giúp đỡ chúng tôi.
Các phụ nữ nghèo tức khắc đáp lời: - Đúng rồi! Chúng ta phải giúp phong trào Đức
Tin và Ánh Sáng và đừng nghĩ đến chuyện tìm kiếm những lợi lộc cho riêng chúng ta!
Câu nói khiến tôi hết sức xúc động. Các phụ nữ nghèo luôn luôn mau mắn giúp đỡ những
người gặp khó khăn và quên hẳn nhu cầu riêng của mình.
Thời gian sau đó tôi
có dịp gặp cô Luisa Lowe người điều hành các cộng đoàn Đức Tin và Ánh Sáng ở Mã-Lai.
Qua cô Luisa THIÊN CHÚA bảo tôi đến và xem. Nhờ thế mà tôi có dịp tham gia chuyến
hành hương của phong trào. Điều làm tôi ngỡ ngàng thán phục nhất là vẻ đẹp của các
trẻ em và người lớn dành cho một người tàn tật tâm trí: niềm vui, tình yêu thương
và tiếng cười họ trao cho nhau. Sinh hoạt của các người tháp tùng được đâm rễ sâu
nơi cuộc sống đức tin của họ.
Sau lần hành hương đó tôi thật sự bị xao xuyến.
Nếu tôi nhìn thấy sự hiện diện của các trẻ em tàn tật nơi cộng đoàn nghèo nàn ở Prima
Selayang, hẳn tôi không lưu tâm cũng chả thèm ngó ngàng đến chúng. Giờ đây tôi hiểu
rõ hơn rằng các trẻ em tàn tật phản ảnh các phẩm chất của THIÊN CHÚA. Nếu biết chú
ý đến nét đặc thù của các trẻ em tàn tật thì tôi có thể chiêm ngắm công trình sáng
tạo của THIÊN CHÚA qua các em!
Tôi liền xin cô Luisa mỗi tháng một lần tổ
chức buổi gặp gỡ của cộng đoàn Đức Tin và Ánh Sáng nơi căn hộ của tôi. Ban đầu các
phụ nữ bản xứ nghèo do dự không muốn đến. Đối với họ: các trẻ em tàn tật là một chúc
dữ lẻn vào gia đình, hậu quả của một hành động xấu đã làm trong quá khứ. Tôi liền
nghĩ rằng: ”Phương thế duy nhất để tháo bỏ cái niềm tin sai lầm này là phải mang đến
cho họ Tình Yêu THIÊN CHÚA”.
Và đúng như tôi nghĩ. Sau khi nghe chứng từ của
Reena, một thiếu nữ Công Giáo bản xứ bị mù, các bà mẹ nghèo đã thay đổi tâm tư cùng
thái độ. Các bà chú ý nhiều hơn đến các đứa con bị tàn tật, chấp nhận chúng cũng quý
giá, hiểu rằng chúng phải được quan tâm chăm sóc với nhiều tình thương hơn các đứa
con bình thường. Các đứa trẻ cũng vội vã đến tham dự các buổi gặp gỡ hàng tháng. Thật
cảm động biết bao khi chứng kiến niềm vui và những tiếng cười dòn dã được chia sẻ
mỗi khi cộng đoàn Đức Tin và Ánh Sáng quy tụ nơi căn hộ tôi. Tôi xác tín sâu xa rằng
ngôn ngữ tình yêu được mọi người hiểu. Nó siêu việt hóa nhân chủng, tôn giáo, văn
hóa, tình trạng kinh tế và xã hội.
Cộng đoàn Đức Tin và Ánh Sáng đã biến đổi
tôi. Tôi nghĩ rằng các ân huệ của THIÊN CHÚA được trưng bày trên các kệ, cái này trên
cái kia và nếu chúng ta càng lớn lên trong đời sống đức tin thì các ân huệ sẽ được
đặt ngang tầm tay của chúng ta.
... ”Xin Ngài nên như núi đá cho con trú
ẩn, như thành trì để cứu độ con. Núi đá và thành lũy bảo vệ con,
chính là Chúa. Vì danh dự Ngài, xin dẫn đường chỉ lối cho con .. Trong
tay Ngài, con xin phó thác hồn con. Ngài đã cứu chuộc con, lạy Chúa Trời thành
tín .. Lạy Chúa, cao cả thay tấm lòng nhân hậu, Chúa dành cho kẻ kính sợ Ngài,
và thi thố trước mặt phàm nhân, cho ai tìm đến Ngài nương náu. Bên thánh
nhan, Ngài giấu họ kỹ càng khỏi người đời mưu hại. Ngài che chở họ trong lều thánh,
xa tầm lưỡi thị phi. Chúc tụng Chúa đã tỏ tình thương kỳ diệu đối với
con trong thành trì vững chắc .. Hết mọi người hiếu trung với Chúa,
hãy yêu mến Chúa đi! Chúa giữ gìn những ai thành tín, nhưng
thẳng tay trừng trị người ăn ở kiêu căng. Hỡi mọi người cậy trông vào Chúa, mạnh bạo
lên, can đảm lên nào!”(Thánh Vịnh 31(30),3-4/6/20-22/24-25).
(”OMBRES & lumière”, Revue Chrétienne Des Personnes Malades Et Handicapées, De Leurs
Familles Et Amis, No 191, Janvier-Février 2013, trang 15-16)