... Một bác sĩ chuyên về thần kinh, tin nơi THIÊN CHÚA và hôm nay đang trên hành trình
tiến đến thiên chức linh mục. Đó là câu chuyện tình yêu, cuộc gặp gỡ giữa Khoa Học
và Đức Tin của thầy Pierre-Étienne Colin thuộc giáo phận Besançon ở miền Trung
nước Pháp. Xin nhường lời cho một nhân vật vừa là bác sĩ vừa là chủng sinh.
Rồi Đức Chúa GIÊSU nói với các môn đệ: ”Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình,
vác thập giá mình mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai
liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy” (Mátthêu
16,24-25).
Câu Phúc Âm trong Tin Mừng theo thánh Matthêu vang vọng rất
nhiều trong tôi. Vấn đề Đức Tin kết chặt với Sự Thật là nền tảng nội tại của cuộc
sống con người. Theo bản tính tự nhiên con người thường tìm kiếm và hướng tới Chân
Thiện Mỹ .. Đức Chúa GIÊSU chờ đợi và lôi kéo chúng ta về Thiên Quốc. Chúa gọi đích
danh mỗi người vì Ngài biết rõ từng người. Kitô Giáo không phải là một nền triết học,
một tôn giáo của sách báo hay luật lệ, và càng không phải là một đảng phái chính trị,
nhưng là một cuộc mặc khải của Đức Chúa GIÊSU KITÔ với một người. Và người này có
thể là một người nào đó trong chúng ta.
Một ngày, người đó là chính tôi, dưới
hình ảnh người tội lỗi Simon sau đó trở thành thánh Phêrô. Với các mỏng giòn và hạn
hẹp của tôi, Đức Chúa GIÊSU đã gọi tôi bước theo Ngài. Tôi năm nay 27 tuổi và sinh
trưởng tại Besancon.
Ngay từ thơ bé tôi đã nhận được Đức Tin truyền đạt từ
Cha Mẹ, từ những người thân yêu trong gia đình, từ bạn bè và nhất là từ các Linh Mục
thánh thiện. Tôi còn nhớ niềm vui mỗi khi đến nhà thờ tham dự Thánh Lễ và thường ngây
thơ tưởng rằng chính các thánh thiên thần vẽ trên trần nhà thờ đã ca hát trong các
buổi cử hành phụng vụ!!! Như bao trẻ thơ cùng tuổi, tâm trí tôi đã xuyên thấu các
bí ẩn của thiên nhiên, đã hiểu được các hiện tượng vật lý như các hành tinh, thời
tiết, cái tại sao của nghi vấn. Tâm hồn tôi gần như tìm kiếm nguồn cội, Đấng Tạo Dựng
nên mình. Nhưng rồi niềm tin thơ ngây đầy cảm kích này dần dần bị mai một, bị xóa
mờ theo dòng thời gian vì các thất vọng gặp phải trên đường đời.
Tôi may mắn
sinh ra trong một gia đình Công Giáo và được rửa tội lúc còn thơ. Năm 2005 - 18 tuổi
- vừa đậu tú tài, tôi lãnh bí tích Thêm Sức. Chính sau khi lãnh bí tích Thêm Sức mà
Đức Tin của tôi được khởi sắc, sống động trở lại.
Cho tới lúc ấy, mọi sự xem
ra nhàm chán và nhạt nhẽo, bỗng có cái gì hay người nào đó kêu gọi tôi từ thẳm sâu
lòng tôi. Và chính nơi con người linh mục mà điều gì đó hay người nào đó đã lôi kéo
tôi. Nhưng mọi sự vẫn còn mù-mờ khiến tôi không ngừng tự hỏi phải chăng thật sự tôi
được kêu gọi trở thành Linh Mục??? Đúng thật là một vấn đề nan giải, một câu chuyện
tình đầy cam go!!!
Tôi liền quyết định tham gia vào một nhóm suy tư do Văn
Phòng Ơn Gọi của Giáo Phận đề xướng để thấy rõ vấn đề hơn. Tiếp đến nhờ các Ngày
Quốc Tế Giới Trẻ tại Koeln năm 2005 bên Đức và tại Sydney năm 2008 bên Úc mà
tôi từ từ nhận ra đâu là những vấn nạn của tôi. Sau cùng, nhờ sự hướng dẫn thiêng
liêng của Cha Linh Hướng, tôi hiểu đó là Tiếng Chúa gọi tôi bước theo Ngài, giống
như một cánh cửa tôi phải bước qua. Cái mù-mờ lúc trước giờ đây trở thành Một Người.
Người Này chính là Đức Chúa GIÊSU KITÔ, Ngôi Hai THIÊN CHÚA nhập thể làm người.
Giáo Hội đề nghị tôi bắt đầu khóa học nơi Chủng Viện đồng thời vẫn tiếp tục học trình
ngoài đời nhờ nhịp cầu của Chủng Viện gọi tắt là GFU. Đây là Chủng Viện quy tụ hàng
năm khoảng 20 sinh viên trên toàn nước Pháp ước muốn kết thúc học trình ngoài đời
cùng lúc có thể bắt đầu chu kỳ học đầu tiên nơi Chủng Viện. Chương trình huấn luyện
gồm mỗi tháng một cuối tuần tại Chủng Viện Saint-Sulpice ở thủ đô Paris. Thêm vào
đó còn có buổi gặp gỡ chung ba tuần vào mùa hè và hai lần tĩnh tâm trong năm. Đi vào
học trình đầu tiên này đúng là làm một bước tiến chung kết và thỏa lòng. Các nghi
vấn dồn dập xuất hiện, bão tố nổi lên kéo theo do dự nghi ngờ nhưng tôi đã dẹp tan
được hết. Sau trận chiến, Đức Tin tôi toàn thắng và được củng cố.
Hiện tại
tôi vừa hành nghề bác sĩ thần kinh vừa là Chủng Sinh. Sở dĩ tôi tôi vượt được lộ trình
tiến đến ngày hôm nay là nhờ sự nâng đỡ của gia đình, bạn hữu và Giáo Hội. Nhưng trước
hết và trên hết tôi dâng lời cảm tạ tri ân Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Chính Ngài là Đấng
Chăn Chiên Nhân Lành biết rõ từng con chiên. Chính Ngài gọi tôi và sẽ giúp tôi đi
đến cùng ơn gọi linh mục của tôi.
... Khi ấy, Đức Chúa GIÊSU phán: ”Thầy
chính là Mục Tử nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn
chiên. Người làm thuê, vì không phải là Mục Tử, và vì chiên không thuộc về
anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho
chiên tán loạn, vì anh ta là kẻ làm thuê, và không thiết gì đến chiên.
Thầy chính là Mục Tử nhân lành. Thầy biết chiên của Thầy, và chiên của Thầy biết Thầy,
như THIÊN CHÚA CHA biết Thầy, và Thầy biết THIÊN CHÚA CHA, và Thầy hy sinh
mạng sống mình cho đoàn chiên”(Gioan 10,11-15).
(Ӄglise
de Besancon”, Bimensuel De L'Égise Catholique Du Diocèse De Besançon, No 20, 30 Novembre
2014, trang 522-524)