2016-08-16 16:47:00

Lời cầu nguyện của Tobia và Sara


Lần trước chúng ta đã nghe lời cầu nguyện của ông Tobít và của Sara con dâu tương lai của ông thưa lên với Chúa các khổ đau nhục nhã họ gặp phải trong cuộc sống.

Sau khi từ giã cha mẹ, Tôbia lên đường với thiên thần Raphael dưới hình môt thanh niên tên là Adaria và con chó. Khi dừng chân bên bờ sông Tíchra, Tôbia xuống sông rửa chân. Lúc ấy có con cá to nhảy lên đớp chân cậu. Tobia la to lên, thiên sứ bảo cậu bắt con cá đem lên bờ mổ bụng ra lấy mật, tim, gan và giữ ở bên mình để làm thuốc rất công hiệu. Khi Tôbia hỏi có thứ thuốc gì trong tim, gan, và mật cá, thì thiên sứ trả lời: “Hãy lấy tim và gan cá đem um khói, trước mặt một người đàn ông hoặc đàn bà bị ma qủy hay thần khí ác độc ám hại, thì sẽ tránh được mọi ám khí và từ này về sau không còn sợ ma quỷ và ác thần ở với người đó nữa. Còn mật hãy đem xức lên mắt người bệnh, ngay nơi bị sẹo trắng, và thổi vào mắt chỗ có sẹo, thì mắt sẽ được lành” (Tb 6,8-9).

Khi đã tới xứ Mê-đi và gần đến Éc-ba-tan,  thiên sứ Ra-pha-en cho cậu Tô-bi-a biết đêm nay họ phải trọ nhà ông Ra-gu-ên. Ông này là bà con của Tôbia và chỉ có một cô con gái tên là Xa-ra. Trong tất cả mọi người, Tobia là người họ hàng gần cô nhất được cưới cô, và có quyền thừa kế tài sản cha cô. Cô bé cũng khôn ngoan, cam đảm và rất đẹp; cha cô lại là người tôn quý." Thiên sứ còn cho biết tối nay sẽ nói chuyện với cha cô về việc cưới hỏi cô. Bấy giờ, cậu Tô-bi-a trả lời thiên sứ Ra-pha-en rằng: "Anh A-da-ri-a, em nghe nói cô ấy đã được gả cho bảy người rồi, và họ đã chết trong đêm động phòng: lúc đến bên nàng thì họ chết. Em còn nghe có người nói là chính quỷ đã giết chết họ. Hiện giờ em sợ lắm, vì, nàng, thì nó không làm hại, nhưng ai muốn gần nàng thì nó giết. Em là con một của cha em, sợ rằng nếu em chết, em sẽ làm cho cuộc đời của cha em và của mẹ em phải đau khổ vì em mà đi xuống mồ. Và các ngài không có người con nào khác để chôn.

Thiên sứ trấn an Tobia và khuyên cậu không nên sợ con qúy ấy. Khi động phòng, em hãy lấy một chút gan và tim cá đặt lên than trong lư hương; mùi hương sẽ toả ra, quỷ sẽ ngửi thấy và chạy trốn; nó sẽ không bao giờ xuất hiện quanh cô nữa. Trước khi gần gũi nhau cả hai hãy đứng lên cầu nguyện, xin Ðức Chúa trên trời rủ lòng thương và ban ơn cứu độ cho các em. Ðừng sợ, vì cô được tiền định làm vợ em từ trước muôn đời. Chính em sẽ cứu cô, cô sẽ sống với em, và tôi chắc rằng nhờ cô, em sẽ có con cái, và chúng nó sẽ như là anh em của em. Vậy em đừng lo lắng gì cả!"  

Khi vào tới Éc-ba-tan, Tô-bi-a xin thiên thần dẫn tới thẳng nhà ông Ra-gu-ên. Thấy ông đang ngồi ở cửa sân, họ chào ông trước. Ông đáp: "Chào các anh! Chúc các anh mạnh khỏe!" Rồi ông dẫn họ vào nhà. Ông nói với bà Ét-na, vợ ông: "Người thanh niên này giống anh Tô-bít của tôi làm sao!"  Bà Ét-na hỏi họ: "Các anh từ đâu đến? " Họ trả lời: "Chúng tôi thuộc số con cái Náp-ta-li đã bị đi đày ở Ni-ni-vê."  Bà nói: "Các anh có biết ông Tô-bít, người anh em chúng tôi không? " Họ đáp: "Dạ, chúng tôi biết." Bà nói: "Ông ấy khoẻ mạnh không?" Họ thưa: "Ông ấy khoẻ mạnh và còn sống." Rồi Tô-bi-a nói: "Ông ấy là cha tôi đó!"  Ông Ra-gu-ên liền nhảy tới ôm hôn cậu và khóc oà lên. Ông lên tiếng nói với Tô-bi-a: "Này cháu, cháu thật là có phước, vì được một người cha tôn quý và lương thiện! Nhưng khốn thay! Người công chính hay làm phước bố thí đó đã bị mù loà!" Ông chạy đến ôm lấy cổ Tô-bi-a và khóc oà lên. Bà Ét-na, vợ ông, khóc thương ông Tô-bít, và cô Xa-ra, con gái hai ông bà, cũng khóc luôn. Rồi ông hạ một con cừu trong đàn, tiếp đãi họ thật là niềm nở.

Tắm rửa xong, họ vào bàn, nghiêng người xuống để dùng bữa. Khi nghe Tô-bi-a nói với thiên sứ Ra-pha-en xin Sara làm vợ, ông Ra-gu-ên bảo cậu "Này cháu, cháu cứ ăn uống qua đêm nay cho thoải mái, vì ngoài cháu ra, không ai có quyền cưới Xa-ra, con gái của chú, cũng như chú đây không có quyền gả cho người đàn ông nào khác ngoài cháu, vì cháu là người bà con gần nhất của chú. Nhưng này cháu, nhất định chú phải cho cháu biết sự thật: Chú đã gả nó cho bảy người trong số anh em của chúng ta, nhưng họ đều chết cả, ngay trong đêm họ đến gần nó. Vậy bây giờ, này cháu, cháu cứ ăn uống đi, rồi Ðức Chúa sẽ xếp đặt cho chúng con. Tô-bi-a nói: "Cháu sẽ không ăn uống gì kể từ bây giờ, cho đến khi chú định đoạt về chuyện của cháu." Ông Ra-gu-ên nói: "Thì chú đang làm đây. Em nó được gả cho cháu là chiếu theo phán quyết của sách Mô-sê, và em nó được gả cho cháu cũng là do Trời định. Vậy cháu hãy đón nhận cô em cháu đây. Từ nay, cháu là anh nó và nó là em của cháu. Từ hôm nay và mãi mãi, nó được gả cho cháu. Con ơi! Ðức Chúa trên trời sẽ cho chúng con đêm nay được toại nguyện; Người sẽ thương xót và cho chúng con được bình an." Rồi ông Ra-gu-ên gọi Xa-ra, con gái ông. Cô đến bên ông; ông cầm lấy tay cô, trao cho Tô-bi-a và nói: "Con hãy đón nhận em con chiếu theo Lề Luật và phán quyết ghi trong sách Mô-sê dạy phải cho nó làm vợ của con. Hãy lấy nó và đưa nó an lành mạnh khoẻ về nhà cha con; xin Thiên Chúa trên trời ban cho chúng con được bình an!" Ông gọi mẹ cô và bảo đem giấy tới rồi viết tờ hôn thú cam kết là đã gả cô cho cậu chiếu theo phán quyết của Luật Mô-sê.

Sau đó, họ bắt đầu ăn uống. Ông Ra-gu-ên gọi bà Ét-na, vợ ông, và nói: "Này em, em đi dọn một phòng khác rồi dẫn Xa-ra tới đó đi." Bà đi vào phòng trải giường như ông đã nói, và dẫn con vào. Bà oà lên khóc vì số phận cô, rồi lau nước mắt và nói với cô: "Con ơi, hãy tin tưởng! Xin Ðức Chúa trên trời cho buồn phiền của con biến thành hoan lạc. Cứ tin tưởng đi con!" Sau đó bà đi ra.

Ăn uống xong, họ toan đi nằm. Họ đưa người thanh niên đi và dẫn vào phòng. Tô-bi-a nhớ lại lời của thiên sứ Ra-pha-en: cậu lấy trong túi ra gan cá cùng với tim, và đặt trên than của lư hương. Mùi cá đẩy lui quỷ, khiến nó chạy trốn về miền Thượng Ai-cập. Thiên sứ Ra-pha-en đến đó buộc chân và trói nó lại ngay tức khắc.

Khi thân nhân đã ra khỏi phòng và đóng cửa lại, Tô-bi-a ngồi dậy, ra khỏi giường và nói với Xa-ra: "Ðứng lên, em! Chúng ta hãy cầu nguyện, nài xin Ðức Chúa để Người xót thương và ban ơn cứu độ cho chúng ta!" Cô đứng lên, rồi cả hai bắt đầu cầu nguyện và nài xin cho mình được cứu độ. Tô-bi-a bắt đầu như sau:

"Lạy Thiên Chúa của tổ tiên chúng con. Xin chúc tụng Chúa, xin chúc tụng Thánh Danh đến muôn thuở muôn đời! Các tầng trời và toàn thể công trình của Chúa phải chúc  tụng Chúa đến muôn thuở muôn đời! Chính Chúa đã dựng nên ông A-đam, dựng nên cho ông một người trợ thủ và nâng đỡ là bà E-và, vợ ông. Và dòng dõi loài người đã sinh ra từ hai ông bà. Chính Chúa đã nói: "Con người ở một   mình thì không tốt. Ta sẽ làm cho nó một người trợ thủ giống như nó. Giờ đây, không phải vì lòng dục, mà con lấy em con đây, nhưng vì lòng chân thành. Xin Chúa đoái thương con và em con cho chúng con được chung sống bên nhau đến tuổi già." Rồi họ đồng thanh nói: "A-men! A-men!" Sau đó, họ ngủ luôn cho đến sáng.

Ðang khi ấy, ông Ra-gu-ên trỗi dậy, gọi đầy tớ lại; họ đi đào một cái huyệt, vì ông nói: "Nó mà chết thì chúng ta sẽ trở thành đề tài cho người ta nhục mạ và nhạo báng." Khi họ đào huyệt xong, ông Ra-gu-ên trở về nhà, gọi vợ ông và nói: "Em hãy sai một trong mấy tớ gái, bảo nó vào xem Tô-bi-a còn sống hay đã chết, để nếu có làm sao chúng ta sẽ chôn nó và không ai biết cả." Vậy họ sai tớ gái đi, thắp đèn lên và mở cửa; người đầy tớ gái đi vào và thấy đôi vợ chồng đang nằm ngủ với nhau. Người đầy tớ gái ra ngoài cho hai ông bà biết Tô-bi-a còn sống và không có gì bất hạnh xảy ra. Thế là họ cất lời chúc tụng Thiên Chúa trên trời rằng:

"Lạy Thiên Chúa, chúc tụng Ngài! Xin dâng Ngài mọi lời chúc tụng từ đáy lòng thuần khiết. Mọi loài phải chúc tụng Chúa đến muôn thuở muôn đời! Chúc tụng Ngài đã ban cho con niềm hoan lạc vì điều con lo ngại sẽ không xảy ra, trái lại, Ngài đã xử với chúng con theo lòng xót thương bao la của Ngài. Chúc tụng Chúa đã thương xót hai người con một này lạy Chúa Tể, xin cho chúng được hưởng lòng xót thương và ơn cứu độ, để chúng được sống trọn cuộc đời trong niềm hoan lạc và lòng xót thương! " Sau đó, ông bảo người nhà lấp huyệt lại trước khi trời sáng.

Ông Ra-gu-ên bảo vợ làm thật nhiều bánh; còn ông đi ra đàn vật dẫn hai con bò và bốn con cừu, bảo làm thịt; rồi người ta bắt đầu chuẩn bị ăn mừng. Ông gọi Tô-bi-a và nói: "Trong mười bốn ngày, con không được nhúc nhích khỏi đây, nhưng phải ở lại, ăn uống trong nhà cha, và hãy làm cho lòng con gái cha được vui sướng sau ngần ấy đau khổ. Bao nhiêu tài sản của cha, con hãy lấy phân nửa ngay từ bây giờ và trở về với cha con bình an vô sự; phân nửa kia sẽ thuộc về chúng con, sau khi cha và mẹ con đây qua đời. Hãy tin tưởng, hỡi con! Cha đây là cha con và bà Ét-na là mẹ con. Bây giờ và mãi mãi cha mẹ ở bên con và em con. Hãy tin tưởng, hỡi con!"

THKT 1204

Linh Tiến Khải








All the contents on this site are copyrighted ©.